- Nam nữ thọ thọ bất thân. Thiệu Ân vừa dứt lời thì Đổng Tiếu buông luôn một câu: - Mỡ dâng tới miệng mèo mà còn bày đặc chê. Nghe Đổng Tiếu thốt ra câu này, mặt Thiệu Ân nóng bừng lên. Y miễn cưỡng nói: - Cách sống của bọn hạ nhân Hắc đạo đúng như ngươi nghĩ. Còn những người thuộc giới Bạch đạo không như ngươi tưởng đâu. - Thế ư Nam cổ phiếu 1: Lần trước ta hái tiên thảo tặng tiểu sư đệ, y nói cảm ơn ta. Phương Triều Chu (làm bộ kinh ngạc): Vậy tiểu sư đệ chắc chắn thích ngươi đó! Nam cổ phiếu 2: Tiểu sư đệ lần trước cùng ta đi làm nhiệm vụ, còn bảo ta chú ý an toàn. Chất thép phụ nữ Việt Nam trong bảo tàng phụ nữ lớn nhất Nam Bộ; Phát hiện lốc xoáy khổng lồ trên sao Mộc, chuyên gia sửng sốt; Từ giữa tháng 10/2022: Thần Tài tìm đến 4 con giáp mở cửa thấy vàng ; Trời thương Phật độ 3 tuổi "phượng hoàng tung cánh" 10 ngày tới Mạnh Tử nói: "Nam nữ thụ thụ bất thân, lễ dã, tẩu nịch viên chi dĩ thủ, quyền dã". Nghĩa là: Nam nữ trao và nhận không được trực tiếp gần gũi với nhau, đó là lễ; chị dâu bị đắm chìm đưa tay ra vớt, đó là 'quyền'. "Quyền" ở đây là chỉ sự ứng biến, tuy trái với đạo thường nhưng vẫn hợp lẽ. Mặc dù quan niệm này có liên quan tới tướng số, nhưng những lập luận theo khoa học cũng khiến bạn bất ngờ. Cách đây hàng trăm năm, do điều kiện về kinh tế xã hội, y tế còn chưa phát triển, để đoán biết tuổi thọ một người, chủ yếu dựa trên những dấu Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Người xưa Trung Quốc hay nhắc đến câu “Nam nữ thụ thụ bất thân” khi nhìn thấy nam nữ có cử chỉ thân mật quá mức. Nghĩa là nam nữ nên giữ khoảng cách thích hợp, không được tùy ý tiếp xúc thân thiết. Trong thời hiện đại, dưới ảnh hưởng của văn hóa phương Tây, người Trung Quốc ngày càng cởi mở hơn, nhưng điều này không phải hoàn toàn bỏ đi “Nam nữ thụ thụ bất thân”, mà nó vẫn đóng vai trò như một bức tường thành vững chắc, duy trì nền tảng đạo đức của người xưa. Tuy nhiên, phía sau “Nam nữ thụ thụ bất thân” còn có câu tiếp theo, mà ít người biết đến. Đàn ông và phụ nữ thời xưa không thể trực tiếp trao và nhận vật phẩm bằng tay, đó là cư xử đúng mực. Ảnh qua Tinhhoa Nguồn gốc của “Nam nữ thụ thụ bất thân” Câu “Nam nữ thụ thụ bất thân” xuất phát từ ghi chép trong “Mạnh Tử – Ly Lâu thượng”. Mạnh Tử là một học giả, chắc chắn sẽ khó tránh khỏi những luận bàn giữa học giả với học giả. Nước Tề có một người biện luận tên là Thuần Vu Khôn, ông ta rất thích tìm ai đó để thảo luận về một số chủ đề. Một lần, ông đến thăm Mạnh Tử và hỏi “Thưa ngài, một số người nói rằng đàn ông và phụ nữ không thể trực tiếp trao và nhận vật phẩm bằng tay, đó là một hành vi đúng đắn. Điều đó có đúng không?” Mạnh Tử đáp “Đúng, đây là một cách cư xử đúng mực”. Thuần Vu Khôn hỏi tiếp “Vậy nếu chị dâu của tôi chẳng may rơi xuống sông, tôi có thể dùng tay cứu chị ấy được không?” Mạnh Tử đáp “Nhìn thấy chị dâu rơi xuống nước mà không cứu, chẳng khác gì loài lang sói độc ác, tàn nhẫn. Giữa nam và nữ không nên trực tiếp trao và nhận vật phẩm bằng tay là lễ nghi, nếu chẳng may chị dâu rơi xuống sông thì hãy dùng tay để cứu. Bởi vì giải cứu là một biện pháp khẩn cấp, cần biết rằng trong tình huống đó tính mạng con người đang bị đe dọa!” Thuần Vu Khôn lại hỏi Mạnh Tử “Khi ngày nay thiên hạ bách tính đang chìm trong dòng nước dữ của bạo quyền, vậy tại sao ông không đứng ra cứu vãn? Lẽ nào ông vẫn còn cố chấp với cái gọi là đạo lễ thông thường, và bị kìm hãm bởi tiết độ của văn nhân?. Không chịu diện kiến chư hầu, thờ ơ nhìn dân chúng đau khổ?” Mạnh Tử mỉm cười và đáp “Để cứu dân chúng bị mắc kẹt trong bạo quyền, ngươi phải dùng đạo lý về nhân nghĩa để cảm hóa quân vương mà cứu giúp dân chúng. Nếu chị dâu của ngươi bị chết đuối, ngươi có thể gạt phép xã giao sang một bên và ra tay cứu giúp. Nhưng ngươi không bao giờ có thể bảo ta từ bỏ đạo lý. Dùng đôi tay để cứu thiên hạ sao?” Câu tiếp theo của “Nam nữ thụ thụ bất thân” Tương truyền Khổng Tử là người sáng lập ra Nho giáo, rất coi trọng lễ giáo. Mạnh Tử đã kế thừa, phát triển những tư tưởng của Khổng Tử, và trở thành thế hệ bậc thầy của Nho giáo chỉ đứng sau Khổng Tử. Ông được gọi là Mạnh Á thánh, hay là Mạnh Tử lâm, kết hợp với Khổng Tử thì được gọi thành “Khổng Mạnh”. Mạnh Tử – nhà tư tưởng, nhà giáo dục được tôn kính thời Trung Hoa cổ đại. Ảnh qua Lishiquwen “Nam nữ thụ thụ bất thân” là lễ nghi trong gia đình quyền quý, được quy định trong kinh điển của Nho giáo, dùng để chỉ việc đối xử giữa nam và nữ mà không cùng huyết thống hoặc không phải là vợ chồng. Ban đầu là chỉ nam nữ không có quan hệ hôn nhân thì không được giao vật phẩm cho nhau, sau này là chỉ giữa người khác giới nên giữ một khoảng cách nhất định. Tuy nhiên, tư tưởng Nho giáo cho rằng “Nam nữ thụ thụ bất thân” có thể được dung thứ trong những hoàn cảnh đặc biệt. Ví như, khi một người nam nhìn thấy một nữ tử bị đuối nước, thì anh ta nên đưa tay ra giúp đỡ, không cần câu nệ lễ giáo và không được tiếp xúc thân thể quá mức, vì đây là đạo lý cơ bản liên quan đến sự nguy hiểm tính mạng. Nếu không thì không khác gì loài lang sói. Lời của Mạnh Tử “Thiên hạ đang chìm đắm, dùng Đạo để giúp đỡ; chị dâu bị chìm đắm, tự tay cứu giúp”. Được dịch sang từ ngữ hiện đại chính là Tình hình không yên ổn của thế giới nên được giải cứu từ từ bằng đại Đạo, chị dâu rơi xuống nước, chỉ cần đưa tay ra là có thể cứu được. Đó chính là ý nghĩa câu tiếp theo của “Nam nữ thụ thụ bất thân” – “Tẩu nịch viên chi dĩ thủ”. Có điều, cùng với sự phát triển của xã hội, con người ngày càng thờ ơ với lễ giáo của Nho gia, khoảng cách giữa nam và nữ cũng ngày càng buông lỏng. Nên đối với những câu nói người xưa truyền lại, nhiều người hiện nay chỉ biết câu thứ nhất mà không biết câu thứ hai. Việt Anh Theo SC Theo uwowng hay nam nữ cọ cọ rất thân ??-TC ĐHKT Hồ Ngọc Cẩn Hello, cậu Tư, Chị Ba chuyển lời cám ơn đã post “giây phút chạnh lòng”. Chị nói viết ngắn quá, vì làm dâu Kontum mà có khi nào ở lâu trên đó đâu mà viết và biết nhiều. Thôi vậy cũng tạm được rồi. Giờ thì đến phiên anh Ba, Gửi cậu Tư “nam nữ thọ thọ bất thân” vui vui tếu tếu, tùy nghi, trong dịp July 4th. Có muốn post hay thêm thắt chút nhạc gì đó thì cứ tùy tiện. Lúc này thấy cậu Tư đã tiến nhiều so với mấy năm trước, đứng chen chân chung được với những blog nổi cộm là một sự phấn đấu khá lắm rồi. Cứ thế mà cho xe chạy lên đèo. Anh Ba hnc Nghe câu chuyện nam nữ thọ thọ bất thân do anh Đạt Lý kể về cái tuổi 30 trên đất Mỹ nên liên tưởng đến tích xưa truyện cũ của đích thân hạ thần, sao mà có chút giông giống và chút khac khác của trường hợp ấy quá. Chuyện kể rằng, đời xửa, đời xưa, có nàng bán dưa, mặc chiếc áo bà ba, đầu đội khăn rằng nửa đen, nửa trắng, nàng ngồi chồm hổm, vừa rao bán hàng, ai mua dưa tui bán dưa cho… Khoan, khoan, cho xin đính chính, chàng khg phải nàng chàng từ Sàigon xuống Bến Tre thăm người bạn bên kia cầu bắc Rạch miểu ?. Trên đường về, trời mưa lớn, từ bắc về bến xe tỉnh phải đi xe lôi đạp kiểu giống Cao lãnh mình. Vì trời mưa nên chú đạp xe đã bao trùm sẵn miếng nhựa che kín xe, chỉ để hở đủ chổ cho người chun vào xe xong rồi trùm nylon lại. Anh 3 được cho lên trước, còn ở duới đất lòng đường cạnh chiếc xe lôi còn một cô gái chắc cũng cở đang học tú tài đang đứng đó, ngập ngừng, nửa muốn lên xe, nửa còn e ấp! cái văn hóa á đông nó hiền dịu, và đẹp đến kiêu sa hơn là lối văn hóa thực dụng mời gọi của phương tây là thế đó, anh ĐL à!Chú đạp xe lại giục – “lên xe đi cho tui chạy cho rồi, đứng hoài chi cho mưa ướt”. Mà mưa to trút nước ướt thật, nước mưa tại bến phà Rạch miểu không hiểu tại sao có thêm chất keo dán chặt áo dài vải trắng tétoron ép sát vai, ngực người con gái cũng da trắng Bến tre thật đúng là dáng đứng Bến tre, hai màu trắng ton sur ton của vải và da người hoà trộn lại, ngồi trên xe lôi ló đầu ra nhìn xuống, ồ, đó là màu trắng của thứ cơm dừa Giồng trôm hay Rạch miểu, vừa … cứng cạy! Chú đạp xe lại thúc, “lên đi, ngại gì, cho tui chạy cho rồi mà”. Được diểm phúc chiêm ngưỡng một bức tranh sống, một cô gái đứng dưới mưa thật quá là …không biết …là gì nữa vì tìm không ra chữ! Không biết tâm trạng thế nào, chứ lúc đó trong bụng anh 3 cứ muốn cho xe đừng chạy, cứ mong cho trời cứ mưa, lạy trời mưa xuống, cứ mưa xuống và cứ ước cho nàng mãi đứng đó! Ích kỹ cá nhân quá nhỉ?, bụng nghĩ sao thì viết thế ấy mặc ai có hiểu lầm hay chê mình là be he hay cù lần cũng xin ráng chịu Anh 3, không biết lúc đó nghĩ sao mà – mặc cho trời mưa lớn, vội vén tấm nylon chun ra, nhảy gọn xuống xe, và nói đủ nghe, vừa tâm tình cũng vừa như ra lệnh “Cô lên nhanh kẻo ướt, nếu cô ngại không ngồi chung xe với một vị tân linh mục, tôi sẽ đi xe sau”. Không hiểu trời xui đất khiến thế nào mà thinh không anh 3 lại nói được một câu khá dễ thương lúc đó nhỉ ?! chèn ơi – mèo khen mèo. Tuân lệnh, nàng vén tà áo trước, thẹn thùng lên xe lôi chứ khg phải xe hoa, anh 3 nâng nhẹ tà áo sau cho nàng lên khỏi vướng !.Ô, wow, có đạo diển xi la ma nào mà quay được cảnh này rồi đưa lên you tube chắc là thu được rất nhiều “like” lắm Nàng lên rồi, ngồi đó, không biết vì lạnh hay vì ngại, hay vì sợ mà thấy nàng nhè nhẹ, run run, đôi vai khẻ cựa quậy. Phần chàng, đội mưa đứng dưói, cái anh chàng, anh 3 ấy, nhìn lên nàng như hỏi ý, có đồng ý cho “cha” lên cùng? Thông minh, nàng hiểu ý, xích mình nép ra chút xa xa, miệng ôi, cái miệng trái tim, đo đỏ, hồng hồng như muốn lịch sự nói, tiếng nói không nghe được mà thấy nó nhẹ như mây, như khói rót vào lòng “mời cha!” Chú đạp xe vừa kéo tấm vải nhựa đậy lại cho mưa đừng dột, vừa bảo – “chạy thẳng về bến xe nhá”. Bấy giờ là đến màn 2. Trong không gian không đầy một mét rưởi vuông , miếng nylon trùm kín hai linh hồn, linh hồn 1 chắc chưa qúa 20, còn linh hồn 2 năm đó phong trần vừa chẵn hăm mấy!. Những giọt mưa nặng hột dội vào tấm nhựa lách tách hoà với tiếng bánh xe khô dầu kêu cót két. Không ai nói với ai, caméra có quây lúc đó thỉ cũng quay được người nam lén nhìn nhanh người nữ và ngược lại người nữ cũng cùng động tác lén nhìn người nam. Họ lén nhìn nhau, nhưng rồi cũng có lúc hai cái nhìn lén lại đụng nhau right time, right place! Người nam vội lật đật làm dấu thánh gíá! Không nghe người nữ miệng niệm nam mô đáp lại, nhưng trong cái ánh sáng mờ mờ, nàng nhoẻn nhẹ một nụ cười. Ai, hay nhờ chị QH phân tích giùm tại sao nàng nhẹ cười, khi đang ngồi đó, đi nhai, đứng nhép, ngồi cười! . Đang ngồi gõ những giòng này, hình dung và hồi tưởng lại, trời ơi, nụ cười ấy, rồi trách gia đinh “sao ba mạ không cho con đi học đến nơi đến chốn để con có đủ tí chút văn chương chữ nghỉa diển tả bằng được hết cái đẹp của nụ cuời ấy trong không gian ấy, trong hoàn cảnh ấy để cho bạn bè con nghe, cho bạn bè cùng thầy trò của vợ con hiểu, thôi, xin chịu đầu hàng thôi! Vốn liếng có nhiêu, xin bắt chước thầy Lộc, tapis hay all in cả đây! Chà, khó bày tỏ cảm tưởng quá anh Đạt Lý ơi, có cách nào help anh 3 tí đi, nhanh lên, kẹt quá đây nè. Chàng vẫn không nói, nhưng vẫn nhìn … lén, và nàng, trông chừng như không nói mà vẫn len lén nhìn. Ngộ thế đấy! Khi hai cái nhìn của hai linh hồn trong không gian chiếc xe lôi ấy đi vòng vòng, đi quay quay tránh sao mà chẳng đụng nhau, gặp nhau ở một điểm x, y cà rét nào đó. Và … đụng thật, cái đụng ấy lúc đầu hình như là một accident, và sau vài accident thì nó biến thành một cái habit, một sự cố ý nào đó quen quen, và dễ thương chi lạ. Một chu kỳ cycle bay của hai vệ tinh, dù đang ở trên qủy đạo rộng thênh thang bao la, nếu có một chút sơ hở hay mistake nhỏ nào của programming chắc chắn có thể sẽ đụng nhau, huống hồ đây là hai linh hồn, hai con nguời, hai trái tim, hai bộ óc, hai con thú hoang ! lạc bầy trong một không gian vỏn vẹn không quá một mét vuông, cà hai, đã lập sẵn chương trinh, đưa kế hoạch cho nó đụng mà! Và khi mà hai cái nhìn đụng nhau như thế, thì chàng một tân linh mục … ảo lại tiếp tục làm dấu thánh giá !, và nàng, lại tiếp tục, một nụ cười, nhẹ phơn phớt, nụ cuời tỏ ra không … dữ tợn lắm, mà cũng có thể không … hiền như “ma soeur” hay ta soeur ou votre soeur. Trời bên ngoài mưa vẫn không dứt, chiếc xe lôi vẫn chạy đều. Những hạt mưa vẫn dội lên tấm bạt nylon như nhắc nhở, như thúc giục hai con người khác phái “thì nói gì đi chứ, không nói biết ai nghĩ gì, le temps n’attend personne, mon cher ami; the time does not wait any man, man!” Đồng ý ràng, im lặng là vàng, là chì, nhưng im lặng trong trường hợp này là sợ hải, là nhát gan, là từ thua tới thua, là dịp may không bao giờ đến cho mình lần thứ hai nữa trong cuộc đời. Có phải là như thế không hở bà con, cô bác? Cờ tới tay là “phất” đi chứ còn chờ còn đợi làm chi cho lan sầu, huệ héo. Bao nhiêu nước đã trôi qua cầu rồi! Bóng câu đi mau qua cửa sổ mà! Cứ cà kê dê ngỗng cái đoạn này thì nó càng làm “nhức” cái đầu già tuổi trên 80 này quá, mà không khéo lại phải làm buồn lòng độc giả đang cần sự im lặng nghĩ ngơi relax sau một ngày miệt mài lao động nghiệt ngã, vậy thì đi mau, tóm gọn đoạn này và cả đoạn sau nữa như thế này. Còn không thì nhờ chị QH, anh ĐL, hay thầy ML hoặc “ai đó” “bổ chính” hay sửa “morasse” giùm, hay thêm chút mắm muối, hoặc độc giả cứ tự nhiên cũng như tự động zoom out cái trí tưởng tượng cho cái scène này vậy. Chàng xuống xe trước vì ngồi ngay cửa kéo của tấm bạtxong rồi, tay nâng nhẹ tấm bạt che cho đủ rộng chỗ để công chúa hay nữ hoàng rộng rải bước xuống tiếp. Nàng xuống xe, nói với chú xe lôi, “cà hai người, phải 12 đồng không chú?”, nói xong là trao tiền và lững thững bước đi, như không vương vấn một chút bụi trần nào, để chàng đứng yên kiểu Từ Hải, lặng thinh, miệng chẳng ứ ớ được một tiếng nói nào nghe cho mát ruột mà cứ lặng lẽ đứng đơ ra giống y như cái cán cuốc nhìn những bước chân nàng thoăn thoát bước nhanh, ôi, những bước chân mềm mại pha chút tàn nhẫn ?! đang thoăn thoắt bước đi! Nàng đi, “một nửa hồn tôi linh hồn của linh mục mất, một nửa “người” kia bổng dại khờ! Ồ, lạy Chúa tôi, hình như nàng đang ngập ngừng, những bước chân chậm lại kia kìa, tay ôm cặp sách, tay kéo cây bút máy kẹp trên hàng nút bóp cùa vạt áo dài trắng trước ngực, dừng hẳn lại và hình như cố ý chờ… chàng. Chút lanh trí còn vương vấn đọng lại trong óc dại khờ thoạt đến, chàng liền đi lại gần gần như không còn khoảng cách, “xích lại gần em tí nửa đi anh”, như anh đã xich lại gần bên em trên cái ghế gỗ ọp ẹp của chiếc xe lôi trong một “túi” ni lông vào một buỗi chiều mưa bên nay phà Rạch miễu Bến tre vậy đó!. Vừa khoảng một thước tây, nàng đưa cây bút máy và trao gấp cho chàng. Từ lúc lên xe lôi cho tới khi xuống xe, nãy giờ, không ai nói với ai lới nào, giờ mới nghe được tiếng nàng nói, tiếng nói hơi trong có chút xíu ngập ngừng , hơi muốn mời mọc, hơi muốn … dụ khị ? mà nghe sao như có hơi ngọt của mật đang rót vào hồn “Rảnh, “cha” nhớ ghé thăm “em”. Nói xong nàng ngoãnh mặt đi ngay, bước nhanh, không có hay không còn chút chi vướng bận. Nàng đi rồi, chàng còn đó, muốn la lên, muốn rống lên thật to, muốn bảo nàng khoan hẳn đi, “đừng đi, đừng đi, đừng bỏ anh, đừng bỏ “cha” một mình, một mình, trời đang mưa ướt lạnh quá, trời lạnh quá, để “qua” đứng một mình, sao đành, sao đành…” Chàng muốn ca, nuốn ngâm, muốn rên nữa mà không cách nào lên giọng nỗi!. Và, lại thêm lần nửa, chàng lại đứng đơ ra, lần này không còn đứng đực ra kiểu cái cán cuốc nữa, mà là đứng chơ vơ lắt lẻo như cây sào cắm trên mấy chiếc ghe ở chợ nỗi ở đất cơ thần, Cần thơ, lắc lư theo con sóng, và trên đầu sào không có treo trái khóm, nải chuối hay bắp cải, trái vú sữa đù đưa. đù đưa mà là cây bút máy pilot màu xanh da trời, món hàng lậu từ vùng Tịnh biên, Châu Đốc nhập lén lút qua biên giới! Mân mê bảo vật là cây bút máy này đây có ghi rõ hiệu và nơi sản xuất, còn khắc thêm hai hàng chữ màu trắng “ nguyênthị thúyh.. – nhà thương điên biênhoà”. À, thế là nàng báo cho biết, nàng đang ở tại nhà thương điên. Điên ? Hèn chi mà đứng ướt chịu trận không muốn lên xe lôi, điên cho nên lên xe cứ lâu lâu ngồi cười một cái mà không nói một tiếng nào, điên mà sao đẹp nghiêng nước đổ thùng như vậy hở ông Trời? Điên mà sao lại còn trẻ uổng quá như thế này nhỉ, mà lại có bút máy hiệu thời đó, chắc là loại điên chập dây nặng lắm đây. Vẫn luôn biết tự nhủ với mình “là chiến sĩ ta đừng say đắm sắc, giỡn với tình là giỡn với đau thương, đa mang tình thêm nặng gánh sầu vương…”, nhưng cái tật ưa nghịch ngợm phiêu lưu, ưa tò mò loại curiosité malsaine, lại có chút óc trinh thám, nên “hạ quyết tâm” thăm viếng “tìm người điên” cho bằng được. Trước khi bắt tay vào cái “business” này, cũng đã cân nhắc suy nghĩ kỹ là … tự mình biết chắc mình không, hay chưa đến cái độ “điên”, mà dám đi chu du vào thế giới của những người điên; trong lúc những người điên thật không bao giờ nghĩ họ là người điên cả mà họ cứ considerer dượng 3 tui mới là người điên đây, thế mới chết cho cái trò chơi ú tim này chứ!. Cái ham muốn không vào hang cọp sao bắt được cọp con nó cứ ám ảnh, cho nên…vào một ngày đẹp trời năm nào đó có tiếng hát “rầm rập bước chân “Tá” đi rung chuyển đường phố sài gòn – biên hoà…”. Không biết qúy vị có ai còn nhớ nhà thương điên Biên Hoà vào thuở đó nó nằm ở đâu không nhỉ? Nhớ lờ mờ, hình như nhà thưong và doanh trại nằm lọt thỏm bên cạnh một đồn điền cao su gần quốc lộ thì phải. Vào cổng, trình chứng minh thư cho nhân viên gát cổng sau này gọi là bảo vệ, nhân viên gát cổng chào hỏi lịch sự sau khi xem carte de visite thưa thầy, thầy muốn tìm ai? – Tôi muốn xin được gặp ntth. – Dạ, thầy vui lòng ngồi đợi chút, tôi sẽ gọi điện xin chỉ thị bác sĩ giám đốc. “A lô, a lô, dạ, dạ, em sẽ huớng dẫn ngay vào tư dinh”. Mời thầy cùng đi, bác sĩ bảo em đưa thầy vào thẳng văn phòng trong tư dinh. Quý vị đọc đến cái đoạn này có thông cảm cho người viết thuật lại cả tình tiết, cả tâm trạng này không? Cá nhân tôi lúc ấy, thật lòng rất sợ, sợ lắm chứ, tương tự như trong phim mission impossible, không biết có rắc rối gì sắp xãy ra tiếp theo. Từ cổng gát đi bộ với anh gát cổng vào tư dinh, tôi đã gặp rất nhiều người điên ?, áo quần đủ kiểu, đủ màu, tóc tai bỏ xỏa bồng bềnh trên vai, bay bay trong gió, đàn ông có, đàn bà có, trẻ tuổi có, lớn tuổi cũng có đang chạy nhảy, nô đùa, có người cười, người khóc, người ngồi ủ rũ dưới gốc cây, người đứng hát, người tập võ, chà mấy ông bà tập võ này mà họ chạy lại chào mình mà cứ tưởng mình là một bao cát thì khốn đốn cho mình lắm đây! Để dịu bớt sự lo lắng, và cũng chuẩn bị tư tưởng tự phòng thủ, tôi hỏi người gát cổng “tôi tưởng nhà thương nhốt người bịnh chứ đâu có thả ra tùm lum như vầy sao?” – Dạ không, hôm nay chủ nhật nên những bịnh nhẹ được cho ra ngoài chơi thoải mái, nhưng vẫn có rất nhiều giám thị canh chừng, còn những ai bịnh nặng đâu có cho ra, nhiều khi phải chích thuốc cho họ dịu đau và bớt phá…” Hú hồn. Vào nhà, người gát cổng gõ cửa, ở trong nói vọng ra, bảo cứ vào đi. Hai người vào, người gát cổng xin phép bác sĩ giám đốc trở ra, còn lại … mình ên. Chàng lịch sự cúi đầu chào, chưa nói được câu nào thì bác sĩ nhà thương điên “đốp” ngay ” Có đem theo culotte không?”. Chờ một chút chưa thấy khách đang rét run trả lời, bác sĩ điên giám đốc phán tiếp “lấy đở culotte của anh hai nó mà mặc cũng cà va”. Anh 3 xin được giải thích một chút này cho nó sáng tỏ một tí. “Culotte” tiếng Pháp, có nghĩa là cái quần đùi, quần xà lỏn, mà ông bác sĩ GĐ hỏi mình có đem theo “cái quần xà lỏn” không trong lúc mình muốn xin tìm gặp ntth nghĩa là làm sao? Có ai đi thăm hay đi tìm một người con gái mà đem theo cái quần đùi, hay cái quần xà lỏn bao giờ, mà đem theo để mần chi rứa hè? đúng là cùng nói chuyện với những người điên, nên “tui” run sợ là phải. Hay là ntth có cho biết mình là một vị linh mục cho nên bác sĩ mới hỏi đùa minh là “ có đem theo cái calotte không, cái “calotte đọc gần gần như culotte, cũng là tiếng Pháp có nghĩa là cái nón mũ nho nhỏ tròn lúp xúp ụp trên đầu các vị linh mục hay giám mục. Bác sĩ lại phang tiếp “lấy đở cái quần xà lỏn của anh hai nó mặc cũng được”. Quỷ thần ơi,chết tui nữa rồi lại câu nói của người điên với nhau nữa, vì, mắc mớ chi mà ông bảo tui lại phải lấy đở cái quần đùi của anh hai nó mà mặc cũng được, nghĩa là làm sao? Bộ khi nói chuyện với mấy người điên họ ưa xé áo xé quần của tui hay sao mà sợ tui không có áo quần để mặc vào cho nên phải lấy đở “cái quần đùi” tài sản của anh hai nó mặc để có tí mảnh vải nhỏ xíu…che “thân” mà cuốc chạy về nhà à?! Rắc rối quá lắm rồi đây. cho đáng đời, bỏ cái thói ưa vào hang cọp bắt cọp con điên. Cũng may, vị thần hộ mệnh ntth vừa chạy ra đúng lúc, và bác sĩ vừa đi vào giống như vở diễn của một bi hài kịch lâm ly rùng rợn. Vẫn nụ cười tươi trẻ ấy và có phần đẹp hơn mấy hổm, nàng nói nhanh “em giới thiệu với ba, “cha” dạy kèm em môn triết, mà ba có hỏi anh gì không?” – Triết, trót, cái gì, tôi trà lời, ủa mà ba em đấy hả, ba hỏi có đem theo culotte không? – Bạn anh hai và bạn em đôi khi đến chơi thường thích tắm piscine, mà lại không đem theo quần tắm, cho nên em mới đề nghị lấy quần của anh hai mặc đó mà. – Vậy sao, hèn chi mà làm cho “qua” mất cả hồn, hết cả vía! … Câu chuyện của những người điên, trong cuộc và ngoài cuộc cũng có cái kết khá hậu mà lại rất… điên. Tóm tắt ngắn gọn là sau 75 mấy năm có một nhân viên của bí thư huyện ũy một tỉnh phiá nam, tìm ra được địa chỉ của vị linh mục “ảo” ấy, gặp được Mộng Hồ, nhắn với MH khi đi thăm chồng trong trại cải tạo, cho ntth gửi lời thăm hỏi, và cho biết sẽ ráng giúp đở hết mình nếu mình có nhu cầu. Chồng nói với vợ MH “thôi, để ý làm chi câu chuyện điên với những người điên cho mệt, hãy ráng về nuôi con cho chúng lớn lên, làm người”. Viết để tặng qúy nơi nhận đọc cho vui nhân ngày July 4th. Lễ Độc lập Hoa kỳ vào ngày 4 tháng 7 chắc chắn sẽ có rất nhiều pháo bông, mà sao mình cứ tuởng tượng như là ngày lễ 14 Juillet có những người không hay chưa điên đang ầm ầm phá ngục Bastille… Anh BaHồ Ngoc Cẩn Oceanside • sở dỉ “ntth” trong truyện không viết hoa, vì trong cây bút máy có ghi rõ “ nguyênthi thúyh.. – nhà thương điện biên hòa” đều không viết khắc chữ hoa. biên tập Tưchoicaubacang SGCN Từ thời xa xưa, xã hội có câu “Nam nữ thọ thọ bất tương thân” nghĩa là trai gái không được cận kề nhau quá. Gần nhau như lửa gần rơm sớm muộn cũng cháy bùng. Những sự cháy bùng này chẳng mấy khi đưa đến kết quả tốt đẹp mà thường gây ra nhiều hệ lụy vô cùng rắc rối. Bởi vậy nam nữ không nên suồng sã đụng chạm dù vô tình hay cố ý mà tốt hơn hết nên giữ một khoảng cách an toàn cho nó lành! Chẳng những trai, gái xa lạ mà ngay cả ruột thịt hoặc họ hàng cũng không được gần gũi, chơi đùa thân mật với nhau quá. Các truyện xưa của Tàu, trong các gia đình khá giả, anh chị em ruột trong nhà tới tuổi dậy thì, đều tách ra các dãy chứ không được ở chung dãy phòng. VN chịu ảnh hưởng của Tàu cũng thế, tuy không nặng nề bằng. Chuyện xưa kể một người đàn bà đã có gia đình nhưng chồng đi làm xa, khi bạn của chồng đến thăm hỏi thì bà giữ ý bằng cách không ra phòng ngoài tiếp khách, mà chỉ đứng ở nhà trong, qua tấm màn cửa, trả lời những câu hỏi của khách. Tuyệt đối không đối mặt chuyện trò với bạn của chồng khi vắng người trụ cột của gia đình. Điều đó cũng để tránh những tin đồn ác ý có thể làm mất thanh danh người phụ nữ và gây nghi ngờ nơi chồng đe dọa hạnh phúc gia đình. Hành vi trêu ghẹo phụ nữ trước kia chỉ xem là chuyện nhỏ, dễ dàng bỏ qua vì lý do Làm hoa cho người ta hái, làm gái cho người ta trêu. Phụ nữ có xinh đẹp duyên dáng mới hãnh diện được người ta trêu hoa ghẹo nguyệt cho vui, chứ xấu thì ai mà chòng. Hà cớ quan trọng mà phải ỏm lên mới thật buồn cười! Thế nhưng ngày nay, một phần ảnh hưởng văn minh Tây phương coi trọng vị thế người phụ nữ, phần vì tràn lan phim truyện đen tác động vào tâm trí con người dễ đưa đến làm bậy, dẫn đến nhiều vụ án xâm hại phụ nữ nặng nề chứ không đơn giản chỉ là trêu ghẹo nữa. Vì thế từ những vụ thoạt tiên tưởng chừng chỉ là đùa giỡn chơi chơi đã dẫn tới bao hậu quả nặng nề. Trên báo chí ngày càng xuất hiện nhiều vụ làm hại phái nữ. Một vụ án hết sức phức tạp từ tết đến giờ chưa hết nóng là vụ án cô gái giao gà. Thiếu nữ đi giao gà sau đó bị bắt cóc, hãm hiếp rồi sát hại dã man, tới bây giờ qua bốn tháng vẫn chưa rõ thiếu nữ bị bắt cóc nhằm tống tiền gia đình hay chỉ hãm hại cô thiếu nữ xinh đẹp. Những cử chỉ trước kia được coi là bình thường, nay đều dễ bị gán mang tà ý. Làm nghề dạy học, mấy ông thầy dạy tin học đứng cúi đầu hướng dẫn sử dụng bàn phím màn hình nhưng ráng giữ đừng chạm vào học sinh, nhất là thầy dạy môn thể dục thể thao, tránh đụng vào thân thể học trò. Tiêu biểu trường hợp này là một ông thầy dạy học viên là phụ nữ lái xe. Trong một tình cảnh phải thắng xe đột ngột, người phụ nữ cho rằng giáo viên chạm vào chân mình nên hôm sau đã kéo chồng tới đánh, đạp, tát. Mặc thầy giáo phân trần giải thích nhiều lần nhưng vẫn bị bắt quỳ, bị chửi bới thậm tệ rồi dẫn nhau ra cảnh sát. Cho dù sau đó gia đình chị học viên có đến xin lỗi nhưng giáo viên cũng đã bị hành hung đến mức vào bệnh viện và sự việc tung ra rộng rãi gây ảnh hưởng xấu đến công việc. Dù sao phụ nữ hiện tại cũng đã ý thức được vị trí của mình, được xã hội bảo vệ và biết cách tự bảo vệ. Mới đây ở miền Bắc, một phụ nữ cùng ba người con đi xe buýt thì bị một gã đàn ông trên xe sàm sỡ. Chẳng phải tay vừa, khi vừa dừng trạm, người phụ nữ liền xuống xe túm chặt áo gã rồi chửi bới, đánh cho một trận tơi bời trước sự tán thưởng của nhiều người chung quanh. Cảnh sát đã có mặt đưa hai bên về đồn. Chưa biết giải quyết thế nào nhưng gã đàn ông thì đã bị bêu mặt đầy trên mạng rồi. Theo luật hôn nhân gia đình thì nam phải đủ 20 tuổi, nữ đủ 18 tuổi mới được kết hôn. Thế nhưng ngày nay qua sách vở, phim ảnh và nhất là qua internet, trẻ em tiếp cận với sex nhanh hơn, gần hơn, cộng thêm dinh dưỡng đầy đủ nên dậy thì sớm, sớm bị dụ dỗ, bồ bịch và yêu nhau cũng rất sớm. Rồi có bầu sinh con sớm từ độ tuổi 15, có khi 13 khi cơ thể còn chưa phát triển hết, khi còn đang là học sinh dưới mái trường trung học ăn chưa no lo chưa tới. Nạn tảo hôn phổ biến ở vùng núi phía Bắc. Đồng bằng không có nạn này nhưng lại nhiều trường hợp sa vào yêu sớm. Có chàng ra tòa khai do “đối phương” nhìn bề ngoài phổng phao, lại khai gian tuổi nên bị… lầm là gái trưởng thành. Nhiều chàng trai mù mờ luật pháp, cứ tưởng chỉ cần hai bên yêu nhau thắm thiết là đủ. Ở Quảng Bình, anh tài xế làm lễ cưới với cô vợ sau đó mang thai khi chưa đủ 16 tuổi. Đã có một, hai mặt con nhưng khi cơm không lành, canh không ngọt, người vợ và gia đình vợ thưa người chồng con rể ra tòa vì tội “hai đứa nó ăn ở với nhau lúc con nhỏ mới có 15 tuổi”. Anh tài xế khai khi yêu cô ấy nói học lớp 9 nhưng ở lại lớp hai năm tức 17 tuổi. Nào ngờ đám cưới xong, xem giấy tờ mới biết vợ học đúng tuổi thì sự đã rồi. Dù không chủ ý nhưng anh chàng vẫn bị khép tội hiếp dâm trẻ em, lãnh án tù hai năm. Cô vợ bế con ra tòa cho chồng nhìn mặt đỡ nhớ con nhưng không hẹn sẽ chờ đến ngày chồng được trở về. May là xét lý do bị cáo có cha mẹ đau ốm, gia đình nghèo, con còn nhỏ, nên được giảm xuống còn chín tháng tù. Cũng có phần bất công cho các thanh niên khi một anh công nhân cặp với đồng nghiệp. Để được nhận vào làm trong xí nghiệp, cô đồng nghiệp chưa tới 16 này đã làm giấy tờ giả khai gian tuổi thành 22. Giấy tờ chứng thực đầy đủ mới yên tâm chơi tiếp ai ngờ lòi ra “nó” vẫn còn trẻ con. Đã xem xét các tình tiết giảm nhẹ nhưng anh công nhân vẫn lãnh án thấp nhất là ba năm tù. Mới đầu tháng này, một học sinh lớp 10 làm cô bạn có bầu. Bà mẹ bất đắc dĩ nghỉ học sinh con nhưng may mắn là ông bố trẻ dưới 16 tuổi nên không bị truy tố tội hình sự. Bên đàng trai chuộc lỗi bằng cách sốt sắng xin phép đàng gái để đón mẹ con cô bé về chăm sóc. Nếu không, ầm ĩ lên thì chính cậu bé cũng xấu hổ, nghỉ học, trở nên lông bông khi không thể làm việc kiếm tiền ở độ tuổi đó. Một trường hợp khác ở Thanh Xuân Hà Nội xui hơn vì cô mới 13 nhưng cậu đã đủ 16 tuổi nên cậu bị khởi tố, đối mặt với tội Hiếp dâm trẻ em, ngồi đếm lịch ít nhất cũng vài năm. Liên tục gần đây, nhiều các vụ án xảy ra khiến hàng loạt các thanh thiếu niên tuổi đời còn rất trẻ phải vướng vòng lao lý vì yêu… nhằm trẻ em. Sự việc vỡ lở các cô cậu này mất hết tương lai. Thậm chí chữa cháy bằng cách một đám cưới được tổ chức vội vàng thì anh chàng vẫn không thoát cảnh tù tội. Mấy hôm nay có tin tại bệnh viện huyện Quỳnh Nhai – Sơn La, một kỹ thuật viên lợi dụng chụp X quang phổi để hại đời bé gái 13 tuổi trong lúc bà nội ngồi ngay ngoài cửa phòng chụp. Sợ quá, phụ huynh đưa con đi khám bệnh, ngay cả vào bệnh viện theo con sát rạt mà vẫn không an toàn. Hở ra là nguy hiểm liền lập tức. Người xưa cẩn thận quả là đúng tới mức khi thầy thuốc cầm tay bắt mạch chẩn bệnh bệnh nhân là cung phi hay tiểu thư nhà quan đều phải qua tấm màn! Bởi thế có những bậc cha mẹ theo sát con gái. Đi học trong trường, đi học thêm, đi dã ngoại, đi sinh nhật bạn bè… đều được cha mẹ đích thân chở xe đi, về đến nơi, đến chốn không rời một bước. Chưa kể con ăn tiệc ở nhà hàng thì cha mẹ cũng ngồi ăn ở bàn gần đó để dễ quan sát trông chừng. Cho đến khi con gái đi lấy chồng mới thở phào xong trách nhiệm với cái hũ mắm đó. Bà Quyên than với bạn “Tụi trẻ bây giờ cũng rành luật ghê. Con gái tôi với thằng nọ mê nhau lắm nhưng con gái còn đang đi học, tôi nói ráng xong phổ thông, rồi học xong trung cấp đầu bếp cho có cái nghề lận lưng. Nó lặng thinh không nói chi hết. Đùng một cái, mới ăn sinh nhật 18 bữa trước, bữa sau nó cuốn gói theo thằng nớ đi mất tiêu. Nghe đồn tụi nó mướn nhà ở chung bên Thủ Đức nhưng tôi đâu có đi thưa được vì con nhỏ qua tuổi vị thành niên rồi”. Bà Huy ở Bình Dương thì bạo tay hơn. Không thể ngăn cản con gái 17 yêu và sống như vợ chồng với một thanh niên ngoài 20 tuổi, bà bỏ ra năm triệu thuê nhóm côn đồ đánh dằn mặt tên bạn trai. Nhận trước nửa tiền, không ngờ nhóm đánh thuê quá tay, nạn nhân tử vong khiến bà Huy liên lụy nặng. Trước đây, người lớn kể cả nam lẫn nữ có những hành động âu yếm trẻ nhỏ, quen hay lạ, đều là chuyện thường. Nhưng gần đây những cử chỉ như vậy không được thừa nhận nữa, thậm chí sờ đầu cũng tính là phạm luật. Nhiều vụ ấu dâm từ nặng tới nhẹ khi bị phát giác đều khiến dư luận phẫn nộ Chuyện nựng nịu, âu yếm trẻ nhỏ được các bậc phụ huynh luôn cảnh giác. Thấy em bé xinh xắn, dễ thương mà nam giới đến làm quen, cưng nựng dễ bị tri hô, đánh hội đồng hoặc thưa gởi tới nơi tới chốn. Ngày xưa giao du quá đà với thiếu nữ vị thành niên rất dễ vác chiếu hầu tòa. Nhưng nay không cần đi xa hơn mà chỉ đụng chạm cũng đã dễ dàng ra tòa rồi. Phía phụ huynh cảnh giác thì về phía người lạ cũng phải đề phòng. Thời buổi manh động này đễ bị đòn chưa kể bị đánh hôi. Ra đường nhắm mắt làm ngơ. Thấy đứa trẻ vấp té, trẻ lạc đường đứng khóc, trẻ bị bắt nạt, trẻ bị dụ đỗ, trẻ bỏ nhà đi lang thang… động lòng từ tâm tiến đến hỏi thăm, giúp đỡ… đôi khi lại có tác động ngược lại. Dễ bị tố cáo là ấu dâm, lạm dụng tình dục trẻ em… Thời buổi tân tiến té ra lại phải quay lại “thọ thọ bất tương thân” cho nó an toàn. SGCN Nhiều người thắc mắc Giải thích ý nghĩa Nam nữ thọ thọ bất thân là gì? Bài viết hôm nay chiêm bao 69 sẽ giải đáp điều này. Bài viết liên quan Giải thích ý nghĩa Một mất mười ngờGiải thích ý nghĩa Mang nặng đẻ đauGiải thích ý nghĩa Kéo cày trả nợ Nội dung thu gọn1 Giải thích ý nghĩa Nam nữ thọ thọ bất thân là gì? Ý nghĩa Nam nữ thọ thọ bất thân Giải thích ý nghĩa Nam nữ thọ thọ bất thân là gì? Đồng nghĩa – Trái nghĩa Nam nữ thọ thọ bất thân Giải thích ý nghĩa Nam nữ thọ thọ bất thân là gì? Ý nghĩa Nam nữ thọ thọ bất thân Nam nữ có nghĩa là con trai – con thọ bất thân có nghĩa là không nên chạm vào nhau dù là vô tình hay cố ý. Giải thích ý nghĩa Nam nữ thọ thọ bất thân là gì? Nam nữ thọ thọ bất thân có nghĩa là ám chỉ việc con trai và con gái dù là cho hay nhận vật gì đó đều không được đụng chạm vào tay của nhau hay thậm chí là đụng chạm da thịt, đây là 1 điều tối kỵ mà cha ông ta truyền lại từ xa xưa nhằm khuyên bảo con cháu của mình. Nếu việc đụng chạm da thịt ngoài ý muốn có thể khiến cả đôi nam nữ đều phải gắn kết với nhau suốt cả cuộc đời, vậy nên nếu không thích ai đó thì không nên đụng chạm da thịt kẻo hậu họa khôn lường. Đồng nghĩa – Trái nghĩa Nam nữ thọ thọ bất thân Nam thanh nữ tai gái ham tài trai ham sắc Qua bài viết Giải thích ý nghĩa Nam nữ thọ thọ bất thân là gì? của chúng tôi có giúp ích được gì cho các bạn không, cảm ơn đã theo dõi bài viết. About admin Bài viết được chúng tôi tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau từ mơ thấy tiền bạc, nhẫn vàng, vòng vàng, vay nợ ngân hàng, cho đến các loại bệnh như cảm cúm, ung thư, đau nhức xương khớp nói riêng hay các loại bệnh gây ảnh hưởng sức khỏe nói chung như bệnh trĩ nội - trĩ ngoại, viêm loét tiêu hóa, bệnh đau đầu - thần kinh. Những giấc mơ - chiêm bao thấy bác sĩ - phòng khám bác sĩ hay phẫu thuật..... Bài viết thuộc bản quyền của CHIÊM BAO 69 và không hề trao đổi - mua bán nội dung gì với các website khác, hiện nay các website giả mạo cào lấy nội dung của Chiêm bao 69 Chiembao69 để phục vụ tư lợi cho bản thân rất nhiều, xin cảm ơn đã theo dõi và đồng hành cùng Chiêm Bao 69. Check Also Top câu tục ngữ về cách ứng xử hay nhất 2023 Nhiều người thắc mắc Top câu tục ngữ về cách ứng xử hay nhất 2023 … Vietnamese[edit] Etymology[edit] Sino-Vietnamese word from 男女授受不親 Pronunciation[edit] Hà Nội IPAkey [naːm˧˧ nɨ˦ˀ˥ tʰu˧˨ʔ tʰu˧˨ʔ ʔɓət̚˧˦ tʰən˧˧] Huế IPAkey [naːm˧˧ nɨ˧˨ tʰʊw˨˩ʔ tʰʊw˨˩ʔ ʔɓək̚˦˧˥ tʰəŋ˧˧] Hồ Chí Minh City IPAkey [naːm˧˧ nɨ˨˩˦ tʰʊw˨˩˨ tʰʊw˨˩˨ ʔɓək̚˦˥ tʰəŋ˧˧] Phrase[edit] nam nữ thụ thụ bất thân Confucianism appropriately, unless related by blood or marriage, men and women should not hand things to each other directly usually humorous appropriately, unless related by blood or marriage, men and women should avoid physical contact 2009, Vũ Thuợng, "Nắm tay và hơn thế nữa Holding Hands and Even More" Tuổi Trẻ Youth Online Ở thời buổi này mà còn bảo “nam nữ thụ thụ bất thân” thì còn xưa hơn Diễm. Vì con trai con gái tuổi teen bây giờ đã coi những tiếp xúc nam nữ là gì đó rất đương nhiên. In this day and age, to instruct “men and women to avoid physical contact” is even further bygone than Diễm [of Bygone Days]. For teenaged boys and girls nowadays have considered physical contacts between men and women to be something very natural.

nam nữ thọ thọ bất thân